Một vương quốc rác phế thải không đáy

Ngày xửa ngày xưa có một Vương Quốc Rác Không Đáy được trị vì bởi một vị tướng Phế Thải rất độc đoán. Tất cả thần dân trong vương quốc này phải sống một cách sợ hãi trong một thùng rác rất nhỏ và hằng ngày mọi người đều đổ thêm rác vào cái thùng rác nhỏ đó. Mọi người đổ vào đó rất nhiều loại rác rưởi: các loại vỏ giấy bọc của đồ ăn, túi bóng, chai, lọ, đồ ăn thừa… 


 Bài viết tham khảo:
Cho tới một ngày có một cậu rác nhỏ không thể chịu được cảnh này và bắt đầu phản đối và kháng cự. Cậu ta nói với các bạn rác khác của mình là mọi người không thể sống tiếp tục trong môi trường hôi thối với đủ loại rác rưởi, không có chỗ để thở, không có ánh sáng mặt trời. Cậu rác nhỏ này lúc nào cũng luôn cố gắng leo lên phía trên cùng của thùng rác nhựa 120 lít và đã rất nhiều lần nhìn thấy ánh sáng mặt trời và cảm nhận được không khí trong lành mỗi lần có người mở thùng rác để ném thêm rác vào.

Một ngày kia, một buổi sáng trong lành, cậu ta nói với các bạn rác của mình rằng họ cần phải tìm một giải pháp để thoát khỏi cái thùng rác chật chội này. Và thế là nhóm Tái Chế và Hữu Cơ đã họp lại với nhau để suy nghĩ về vấn đề này. Có một ông già rác thông thái đã sống trong thùng rác này rất lâu rồi, ông bị kẹt đâu đó dưới đáy của thùng rác. Ông rác đã bị nhiềm độc rất lâu rồi và cũng biết rằng ngày ra đi của mình đã sắp tới. Tuy nhiên ông tham gia vào buổi họp này để kể lại những câu truyện về thời xa xưa khi mà rác rưởi được mang đi tái chế, để làm thành phân bón tưới cho cây trồng. Các bạn rác đều đồng ý rằng họ không muốn sống dưới dạng phế thải mãi như thế này, họ muốn được chuyển hóa từ dạng phế thải sang một dạng khác để tiếp tục đóng gọp cho cuộc đời. Họ đều hiểu rằng họ là một dạng năng lượng xuống dưới đây dưới hình dạng của một loại chai lọ hoặc đồ ăn thừa, nhưng đó không phải là hình dạng họ sẽ phải giữ mãi mãi, và họ cần phải chuyển hóa để sẵn sàng cho một cuộc đời mới. Họ nhất trí với nhau rằng họ sẽ không giữ dạng phế thải họ đang mang mãi nữa và họ muốn có sự chuyển hóa. Và ngày cách mạng trong Vương Quốc Rác đã tới, đó là vào ngày tìm lại độc lập – cái ngày mà họ bắt đầu xây dựng Shambala – một chương mới trong quyển sách cuộc đời họ.

Mỗi người chúng ta ít nhiều đều đã trải qua những bài học xấu. Đằng sau mỗi một loại Phế Thải đều có một lòng tham, sự ham muốn, đam mê, trói buộc. Khi ham muốn, chúng ta sẽ đánh mất đi mục đích của cuộc sống này. Chúng ta là ai? Chúng ta xuống đây làm gì? Chúng ta đang say ngủ trong giấc mơ rác của mình cho tới khi chúng ta nhận ra rằng mình không phải là những thứ rác rưởi này và chúng ta có thể chuyển hóa những thứ hôi thối này trở thành phân bón. Những người hót rác và tái chế sẽ mang tới những toa thuốc khác nhau cho những loại rác trong tương lai bởi vì mỗi một loại rác đều khác nhau. Nếu một loại rác được phân loại là Phế Thải nó sẽ mục rữa nhanh hơn. Và khi bóng tối gặp bóng tối, nó trở thành một khối đen rất lớn. Khi mà ánh sáng mặt trời chiếu sáng vào khu rác và mang tới không khí trong lành – các loại rác rưởi có thể chuyển hóa thành phân bón. Chúng ta nhiễm độc để rồi tái chế tất cả các tiêu cựu và thanh lọc chúng. Chúng ta cần phải biết cách tái chế những rác rưởi trong mình, và hãy bảo vệ và che chắn cho những hạt giống tốt để cho chúng có điều kiện để phát triển.

Nhân loại hiện tại đang thải ra rất nhiều loại rác và đó trở thành vấn đề lớn nhất trong mỗi nhà, mỗi cộng đồng, xã hội. Ngay cả khi chúng ta đã phân loại rác rồi thì rác phế thải vẫn trị vì thế giới và làm cho môi trường bị ô nhiễm rất nặng nề.

Hiện tại ở Shambala chúng tôi cũng đang dọn rác. Rác còn “tốt” sẽ được mang đi tái chế, rác “tốt hơn”  sẽ được mang đi làm phân bón, và rác “xấu” hay rác phế thải chúng tôi đổ vào thùng rác không đáy – đó là mẹ Đất để giúp chuyển hóa chúng.

Về mặt tâm linh, ở Shambala chúng tôi nhận diện những tiêu cực, những trói buộc, những nỗi sợ hãi, ham muốn, cảm xúc – những thứ rác rưởi và phế thải trong mình. Chúng tôi uống nước nhân điện, nước tỏi, tắm cháo, chúng tôi thiền định để chuyển hóa bản thân mình. Những gì mà không thể tái chế được chúng tôi gửi lại cho Thùng Rác Không Đáy Tâm Linh để chuyển hóa.

Chúng ta ai cũng đều thích đồ ngon, bền và rẻ mà không biết rằng chúng ta càng ham muốn thì sẽ càng tạo ra nhiều rác rưởi.

Đó là một câu truyện dài kỳ và không có hồi kết. Mỗi người hãy tự biết dừng lại ở đâu đó và chế ngự vị vua Phế Thải quyền lực trong mỗi chúng ta.
Share on Google Plus

About HÀNH TINH XANH

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.

0 comments:

Post a Comment